Herta Müller

(17/8/1953)
www.tudiendanhngon.vn - Danh nhân - Herta Müller

Herta Müller sinh năm 1953 tại Romania. Năm 1973 - 1976, nghiên cứu tiếng Đức, tiếng Romania và văn học tại trường Tổng hợp Timişoara, tham gia nhóm Aktionsgruppe Banat, một tổ chức đoàn kết của các cây bút trẻ nói tiếng Đức. Năm 1987, vì lý do chính trị, Herta Müller cùng chồng rời Romania đến cư trú tại Đức. Hiện giờ bà sống chủ yếu ở Berlin.

Thực ra, nếu nhớ rằng, những năm gần đây, bất kỳ một tác gia nào lọt vào mắt xanh của hội đồng chấm giải Nobel Viện hàn lâm Thụy Điển đều khiến người ta xôn xao vì sự "không thời sự, không hot" của họ, thì cái tin Herta Müller được vinh danh năm nay lại khiến dư luận ngạc nhiên vì điều ngược lại! Đây là một cây bút rất "hot" trên văn đàn Đức.

Herta Müller chưa nhiều tuổi đến mức bị coi là tác gia của thế kỷ cũ như Doris Lessing (Nobel văn học 2007), cũng không xa lánh báo giới và sống gần như ẩn dật như Jean-Marie Gustave Le Clezio (Nobel văn học 2008). Bà là một cây bút còn đầy sung sức và tích cực tham gia vào cuộc sống hiện đại. Thậm chí, người ta thấy tên Herta Müller ký dưới rất nhiều bức thư ngỏ phản đối chiến tranh ở Chechnya.

Bà viết đều và xuất bản nhiều, là tác giả của 19 tiểu thuyết và truyện vừa. Tác phẩm của bà được dịch ra hơn 20 thứ tiếng trên thế giới.

Tập truyện ngắn đầu tay của Herta Müller là tập "Những miền đất trũng" xuất bản tại Bucharest vào năm 1982, từng bị cấm phát hành tại Romania. Tại Đức, Herta Müller có nhiều tác phẩm được độc giả chú ý như tập truyện "Tháng hai chân đất" (1987), truyện dài "Con quỷ ngụ trong gương" (1991), tiểu thuyết "Ngay cả con cáo cũng từng là thợ săn" (1992), các tập tiểu luận "Cơn đói và tơ lụa" (1995), "Hôm nay có lẽ em không nên gặp anh" (1997)… Ngoài ra, trong gia tài văn chương của mình, Müller còn có một số tuyển thơ bằng tiếng Romania và tiếng Đức được trình bày rất hiện đại - thơ cắt dán từ những mẩu báo. Năm 2000, Herta Müller cho ra mắt độc giả tập thơ - cắt dán "Im Haarknoten wohnt eine Dame" (Một người đàn bà sống trong búi tóc).

Sáng tác của Herta Müller được coi là một trong những hiện tượng đáng lưu ý của nền văn học Đức hiện đại và được giới phê bình rất quan tâm. Bà cũng là người có duyên với các giải thưởng. Từ năm 1981 cho đến nay, bà nhận được trên dưới 20 giải thưởng quốc gia và quốc tế về văn học, trong số đó, đáng kể nhất là giải thưởng mang tên Heinrich von Kleist (1994), giải thưởng Frankz Kafka (1999), giải thưởng Joseph-Breitbach (2003), giải thưởng văn học Đức Walter-Hasenclever (2006) và bây giờ là giải Nobel văn học 2009.

Xem thêm


View: 10370      Nguồn: vietnamnet.vn    Quay lại


Danh ngôn của Herta Müller

Phụ nữ luôn luôn cần những người phụ nữ khác để dựa vào. Họ trở thành bạn bè để ghét nhau dễ hơn. Họ càng ghét nhau, họ càng không thể chia cắt.

Women always need other women to lean on. They become friends in order to hate each other better. The more they hate each other, the more inseparable they become.

 141 người thích      Thích

~*~

Im lặng cũng là một hình thức lên tiếng.

Silence is also a form of speaking.

 27 người thích      Thích

~*~

Tôi đã luôn viết chỉ cho bản thân mình - để làm rõ với mình, để hiểu bên trong nội tâm chuyện gì đang thực sự xảy ra.

I have always written only for myself - to clarify things, to clarify things with myself, to understand in an inner way what is actually happening.

 22 người thích      Thích

~*~

Để chống lại cái chết, bạn không cần quá nhiều ở cuộc sống, chỉ một cuộc sống chưa kết thúc là đủ rồi.

To combat death you don't need much of a life, just one that isn't yet finished.

 10 người thích      Thích

~*~

Nên nói thế nào về cơn đói kinh niên. Có lẽ có cơn đói có thể khiến bạn đổ bệnh vì đói. Nó đến thêm vào cơn đói mà bạn đã cảm thấy sẵn. Có cơn đói luôn luôn mới, bành trướng không thể thỏa mãn, vồ lấy cơn đói cũ chẳng bao giờ kết thúc mà bạn đã phải quằn quại để chế ngự. Làm sao bạn có thể đối mặt với thế giới nếu tất cả những gì bạn có thể nói về bản thân là bạn đang đói.

What can be said about chronic hunger. Perhaps that there's a hunger that can make you sick with hunger. That it comes in addition to the hunger you already feel. That there is a hunger which is always new, which grows insatiably, which pounces on the never-ending old hunger that already took such effort to tame. How can you face the world if all you can say about yourself is that you're hungry.

 7 người thích      Thích

~*~

Điều không thể nói ra có thể được viết xuống. Bởi viết là hành động câm lặng, sự lao động từ cái đầu tới bàn tay.

What can't be said can be written. Because writing is a silent act, a labor from the head to the hand.

 7 người thích      Thích

~*~

Ngày xửa ngày xưa họ gặp chút vận rủi, và họ đổ lỗi mọi thứ cho điều đó.

Once upon a time they had some bad luck, and they blame everything on that.

 6 người thích      Thích

~*~

Một số người đem nỗi nhớ nhà ra để nói lên, để ca hát, để tản bộ, để ngồi nghỉ, để đi vào giấc ngủ, để bắt nó phải im lặng, thật lâu, và vô vọng. Có người nói theo thời gian, nỗi nhớ nhà mất đi những đặc điểm cụ thể, và bắt đầu âm ỉ, và chỉ đến lúc đó nó mới hoàn toàn nghiến ngấu ta, vì nó không còn tập trung vào một ngôi nhà vật chất. Tôi là một trong những người nói như thế.

Some people speak and sing and walk and sit and sleep and silence their homesickness, for a long time, and to no avail. Some say that over time homesickness loses its specific content, that it starts to smolder and only then becomes all-consuming, because it’s no longer focused on a concrete home. I am one of the people who say that.

 5 người thích      Thích

~*~

Chúng ta càng được dùng nhiều từ ngữ, chúng ta càng tự do. Nếu chúng ta bị chặn miệng, ta sẽ cố thể hiện bản thân qua cử chỉ, thậm chí qua đồ vật. Chúng khó hiểu hơn, và không gây nghi ngờ ngay lập tức.

The more words we are allowed to take, the freer we become. If our mouth is banned, then we attempt to assert ourselves through gestures, even objects. They are more difficult to interpret, and take time before they arouse suspicion.

 4 người thích      Thích

~*~

Bản thân chuyện viết lách không biết nó trông như thế nào khi người ta đang thực hiện nó, chỉ biết khi nó kết thúc mà thôi.

Writing itself does not know what it looks like while one is doing it, only when it's finished.

 4 người thích      Thích

~*~

Ngôn ngữ mới khác biệt với cuộc sống làm sao. Tôi phải làm thế nào mới khiến chúng vừa vặn với nhau? Tôi kết nối chúng thế nào đây?

Language is so different from life. How am I supposed to fit the one into the other? How can I bring them together?

 3 người thích      Thích

~*~

Tên:
Email:
Tiêu đề:
Nội dung:


Phản hồi

Trang chủ | Giới thiệu | Chính sách riêng tư | Điều khoản sử dụng | Liên hệ | Sơ đồ trang | DMCA.com Protection Status

© 2011-2019 TuDienDanhNgon.vn
Xin ghi rõ nguồn khi phát hành lại thông tin.